Sunday, October 25, 2015

Sách Khởi Nguyên - Chương 18

KINH THÁNH CỰU ƯỚC
SÁCH KHỞI NGUYÊN

Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR. 1976
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia

- Chương 18 -

Yavê hiện ra tại Mamrê

[1] Yavê đã hiện ra cho ông nơi Cây Sồi Mamrê. Abraham ngồi nơi cửa lều vào lúc nóng nhất ban ngày. [2] Ông ngước mắt lên, thì này: có ba người đứng bên ông. Vừa thấy, ông liền từ cửa lều chạy ra đón tiếp họ. Ông vái sâu sát đất, [3] và nói: "Thưa Ngài, nếu tôi được nghĩa trước mặt Ngài xin Ngài đừng rời xa tôi tớ của Ngài [4] để người nhà đem lại chút nước, các Ngài rửa chân, đoạn ngã mình bóng cây, [5] để tôi đi kiếm miếng bánh: hầu các Ngài được chắc dạ trước khi rời bước, bởi chưng các Ngài đã dọc đường ngang qua nơi tôi tớ của các Ngài". Họ mới nói: "Cứ làm như ông nói".

[6] Abraham lật đật vào lều, gặp Sara và bảo: "Mau! lấy ba đấu bột, bột tinh ấy, nhồi đi, và làm ít bánh tráng". [7] Ðoạn ông chạy ra đàn bò và bắt một con bê non béo tốt, và ông trao cho tên đầy tớ và nó vội vã làm thịt.

[8] Và ông đem nhũ men, sữa, và con bê, ông đã nấu dọn, mà đặt trước mặt họ. Còn ông, ông đứng bên hầu khách, dưới bóng cây và họ dùng bữa.

[9] Và họ nói với ông: "Sara, vợ ông đâu?" Ông thưa: "Nhà tôi ở trong lều". [10] Và người bảo: "Ta sẽ trở lại đây với ngươi: thì mãn nguyệt khai hoa rồi. Lúc đó Sara vợ ngươi đã có con trai". Vả Sara để ý nghe nơi cửa lều ở đằng sau người. [11] Abraham và Sara đã già nua tuổi tác cả, và Sara không còn điều bình thường xảy đến cho đàn bà. [12] Sara mới cười trong bụng, tự nghĩ: "Mình đã xác xơ ra rồi còn chi cái chuyện tòm tem cho mình, vả ông nhà mình già rồi". [13] Yavê phán với Abraham: "Tại sao Sara lại cười, tự nghĩ: Hẳn tôi không còn sinh nở được ư? khi đã già thế này? [14] Thì nào có gì quá ư huyền diệu đối với Yavê. Ðến kỳ hẹn Ta sẽ trở lại đây với ngươi (thì mãn nguyệt khai hoa rồi), Sara sẽ có con trai". [15] Sara chối phắt, mà rằng: "Tôi có cười đâu! vì bà phát sợ. Nhưng người nói: "Không! Ngươi đã cười!"

Lời cầu bầu của Abraham

[16] Các người ấy chỗi dậy đi khỏi đó, (đến nơi) trông thấy Sôđôm. Có Abraham cùng đi để tiễn chân họ. [17] Và Yavê đã phán: "Lẽ nào Ta giấu với Abraham điều Ta sắp làm? [18] Quả Abraham sẽ trở nên một dân lớn lao hùng cường. Nhờ nó mọi dân tộc trên trần sẽ được chúc phúc. [19] Vì Ta đã biết đến nó, ngõ hầu nó truyền cho con cái, và gia đình nó sau nó nắm giữ đường lối Yavê mà thi hành công minh chính trực, ngõ hầu Yavê liễu thành cho Abraham mọi điều Người đã phán về nó". [20] Ðoạn Yavê phán: "Tiếng kêu oán phạt Sôđôm và Gomora rân lên! Và tội của chúng nặng lắm! [21] Ta phải xuống xem có thật chúng làm [tất cả] theo như lời kêu oán lên với Ta không. Nếu không thế, Ta sẽ biết?"

[22] Các người ấy rẽ khỏi đó mà đi về phía Sôđôm, nhưng Yavê còn đứng lại trước mặt Abraham. [23] Abraham tiến lại gần và nói: "Phải chăng Người sẽ tiêu diệt kẻ lành làm một với người dữ? [24] Có lẽ trong thành có được năm mươi người lành. Phải chăng Người cũng tiêu diệt đi; và không dung thứ cho nơi ấy vì năm mươi người lành ấy có được trong đó. [25] Thật là gở lạ đối với Người, xin đừng làm thế: bắt kẻ lành phải chết với kẻ dữ, khiến người lành kẻ dữ hòa đồng như nhau; thật là gở lạ đối với Người: Há Ðấng phán xét tất cả gian trần lại không theo đường công lý?"

[26] Và Yavê đã phán: "Nếu Ta tìm được ở Sôđôm năm mươi người lành trong thành, vì chúng, Ta sẽ dung thứ cho cả chốn đó".

[27] Abraham thưa lại và nói: "Nầy tôi quả đường đột thưa với Chúa tôi, một kẻ chỉ là tro bụi như tôi. [28] Có lẽ số năm mươi người lành ấy chỉ thiếu có năm: Há chăng chỉ vì năm người ấy Người cũng hủy diệt cả thành?" Và Người phán: "Ta sẽ không hủy diệt, nếu Ta tìm ra được ở đó bốn mươi lăm người kia". [29] Ông còn nói tiếp với Người và thưa: "Có lẽ tìm ra được ở đó bốn mươi người?" Người phán: "Ta sẽ không thi hành vì bốn mươi người ấy".

[30] Ông thưa: "Xin Chúa tôi đừng chấp, để cho tôi nói: Có lẽ tìm ra được ở đó ba mươi người?" Người phán: "Ta sẽ không thi hành, nếu Ta tìm được ba mươi người". [31] Ông thưa: "Nầy tôi quả đường đột thưa với Chúa tôi: Có lẽ tìm ra được ở đó hai mươi người?" Người phán: "Ta sẽ không hủy diệt vì hai mươi người ấy!" [32] Ông thưa: "Xin Chúa tôi đừng nổi giận để cho tôi nói một lần nầy nữa: Có lẽ tìm ra được ở đó mười người?" Người phán: "Ta sẽ không hủy diệt vì mười người ấy!"

[33] Và Yavê nói xong với Abraham thì đã ra đi; và Abraham đã lui về.

* * *

Saturday, October 10, 2015

Sách Khởi Nguyên - Chương 17

KINH THÁNH CỰU ƯỚC
SÁCH KHỞI NGUYÊN
Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR. 1976
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia

- Chương 17 -

Giao ước và cắt bì

[1] Khi Abram được chín mươi tuổi, thì Yavê đã hiện ra cho ông và phán với ông:
"Ta là El-Shadday, hãy bước đi trước mặt Ta và ở cho trọn lành. [2] Ta sẽ ban giao ước giữa Ta và ngươi, Ta sẽ cho ngươi sinh sôi đông lắm, đông lắm".

[3] (Và) Abram phục mình sấp mặt xuống.

Và Thiên Chúa phán bảo ông rằng: "[4] Phần Ta, nầy giao ước của Ta với ngươi: ngươi sẽ là cha của hằng hà sa số dân tộc. [5] Tên ngươi không còn là Abram, tên ngươi phải là Abraham, vì Ta cho ngươi trở thành cha của hằng hà sa số dân tộc. [6] Ta sẽ làm ngươi nảy nở sinh sôi đông lắm, đông lắm; Ta sẽ cho phát xuất từ ngươi dân dân và vua chúa. [7] Ta sẽ lập giao ước giữa Ta và ngươi, và dòng giống ngươi sau ngươi qua các thế hệ, làm giao ước vạn đại, ngõ hầu Ta là Thiên Chúa của ngươi và của dòng giống ngươi sau ngươi. [8] Và Ta sẽ ban cho ngươi và dòng giống ngươi  sau ngươi đất ngươi nương ngụ, toàn cõi đất Canaan, làm sở hữu vạn đại, và Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng".

[9] (Và) Thiên Chúa phán với Abraham: "Còn ngươi, ngươi sẽ giữ lấy giao ước của Ta, ngươi và dòng giống ngươi sau ngươi, qua các thế hệ. [10] Nầy là giao ước các ngươi sẽ giữ lấy, giữa Ta và các ngươi, và dòng giống ngươi sau ngươi: mọi nam nhân trong các ngươi đều sẽ chịu cắt bì. [11] Các ngươi sẽ cắt bì xác thịt nơi da qui đầu của các ngươi; điều ấy sẽ là dấu giao ước giữa Ta và các ngươi. [12] Sinh được tám ngày, mọi nam nhi trong các ngươi đều sẽ chịu cắt bì, mãi qua các thế hệ, kẻ sinh ra trong nhà và người tậu được bằng tiền bạc nơi mọi kẻ tha bang không thuộc dòng giống ngươi. [13] Nhất nhất phải chịu cắt bì kẻ sinh ra trong nhà và người tậu được bằng tiền bạc. Như thế giao ước của Ta nơi thân xác các ngươi sẽ thành giao ước muôn đời. [14] Kẻ tục tử, nam nhân không chịu cắt bì xác thịt nơi da qui đầu, sinh mạng ấy sẽ bị tiễu trừ khỏi hàng thân thuộc của nó: nó đã thủ tiêu giao ước của Ta".

[15] Thiên Chúa phán bảo Abraham: "Saray, vợ ngươi, ngươi sẽ không còn gọi tên nó là Saray nữa, song tên nó sẽ là Sara. [16] Ta sẽ chúc lành cho nó, do bởi nó Ta sẽ ban cho ngươi một con trai. Ta sẽ chúc lành cho nó, do bởi nó Ta sẽ ban cho ngươi một con trai. Ta sẽ chúc lành cho Sara và nó sẽ thành những dân tộc, sẽ phát xuất tự nó những vì vua của các nước". [17] Và Abraham phục mình sấp mặt xuống và cười; ông nói trong lòng: "Há người trăm tuổi lại có con? Há Sara chín mươi tuổi đầu lại còn sinh nở?" [18] Và Abraham thưa với Thiên Chúa: "Ước gì Ismael được sống trước mặt Người thôi!" [19] Thiên Chúa phán: "Không đâu! Chính Sara, vợ ngươi, sẽ sinh cho ngươi một con trai và ngươi sẽ gọi tên nó là Ysaac. Ta sẽ lập giao ước của Ta với nó, giao ước muôn đời, cho dòng giống nó sau nó. [20] Về Ismael, Ta đã nhậm lời ngươi: nầy Ta sẽ chúc lành cho nó, Ta sẽ cho nó nảy nở, Ta sẽ cho nó sinh sôi đông lắm, đông lắm, nó sẽ sinh mười hai ông hoàng và Ta sẽ cho nó thành một dân lớn. [21] Song giao ước của Ta, Ta sẽ lập cho Ysaac, Sara sẽ sinh hạ cho ngươi vào thời này năm sau". [22] (Phán) xong với ông, Thiên Chúa từ biệt Abraham mà siêu thăng.

[23] (Vậy) Abraham đã đem Ismael con ông và mọi kẻ sinh ra trong nhà ông và mọi người ông đã đem tiền bạc tậu được, mọi nam nhân trong người nhà của Abraham, và ông đã cắt bì xác thịt, da qui đầu của họ, chính trong ngày ấy chiếu theo điều Thiên Chúa đã phán bảo ông.

[24] Abraham thọ chín mươi chín tuổi khi ông chịu cắt bì xác thịt da qui đầu ông. [25] Ismael con ông lên mười ba tuổi, khi chịu cắt bì xác thịt da qui đầu nó. [26] Chính trong ngày ấy Abraham đã chịu cắt bì, và Ismael con ông. [27] Và mọi nam nhân nhà ông, kẻ sinh trong nhà và người tậu được bằng tiền bạc nơi người tha bang, đều chịu cắt bì làm một với ông.

* * *

Friday, October 9, 2015

Sách Khởi Nguyên - Chương 16

KINH THÁNH CỰU ƯỚC
SÁCH KHỞI NGUYÊN
Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR. 1976
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia

- Chương 16 -

Hagar

[1] Saray, vợ của Abram, không sinh con cho ông được. Bà có một thị tỳ, người Aicập tên gọi là Hagar. [2] Saray nói với Abram: "Nầy, xin ông coi: Yavê đã cấm tôi sinh đẻ. Xin ông hãy ăn ở với con thị tỳ của tôi. Họa chăng nhờ nó, tôi cũng được mụn con". (Và) Abram đã nghe theo lời Saray.

[3] Mãn mười năm Abram lập cư ở đất Canaan, Saray, vợ của Abram, đã đem Hagar, người Aicập, thị tỳ của bà, mà dâng nàng làm thiếp cho Abram chồng bà. [4] Ông đã ăn ở với Hagar, và nàng đã có thai. Khi nàng thấy mình có thai, thì bà chủ của nàng chẳng còn ra cái thá gì trước mặt nàng nữa. [5] Saray mới nói với Abram: "Việc ông đó, cái nhục tôi chịu đây! Tôi đã đặt con thị tỳ của tôi vào lòng ông. Mà khi nó thấy nó có thai, thì tôi chẳng còn ra cái thá gì trước mặt nó. Xin Yavê phân xử giữa tôi và ông". [6] Abram nói với Saray: "Nầy, con thị tỳ của bà dưới tay bà, bà cứ xử với nó, tùy nghi trước mắt bà", Saray đã hành hạ nàng; và nàng đã bỏ bà mà trốn đi.

[7] Thần sứ của Yavê bắt gặp nàng bên suối nước kia trong sa mạc, suối trên đường đi Sur. [8] Người phán: "Hagar, thị tỳ của Saray, từ đâu ngươi đến và ngươi sẽ đi đâu?" Nàng thưa: "Tôi trốn tránh mặt Saray, bà chủ của tôi!" [9] Thần sứ của Yavê phán với nàng: "Về với bà chủ ngươi đi, và lo phục tùng dưới tay bà". [10] Thần sứ của Yavê phán với nàng: "Ta sẽ tăng gia đông đảo dòng giống ngươi, đến đỗi không ai tài nào đếm nổi, vì số quá lớn".

[11] Thần sứ của Yavê phán với nàng: "Nầy, ngươi có thai và ngươi sẽ sinh con, ngươi sẽ gọi tên nó là Ismael vì Yavê đã nghe thấu nỗi khốn cùng của ngươi.

[12] Nó sẽ là thứ người, giống lừa hoang,
Tay nó chống lại mọi người. Tay mọi người chống lại nó.
Nó lập cư đối diện với các anh nó".

[13] Và nàng gọi Danh Yavê Ðấng phán với nàng: "Người là El-Roy", vì nàng nói: "Phải chăng nơi đây tôi đã thấy dấu Đấng đã thấy tôi".

[14] Bởi thế mà người ta gọi giếng là "giếng Lakhay-Rôy". Và nầy nó ở giữa Cađes và Bêred.

[15] Và Hagar đã sinh cho Abram một con trai và Abram gọi tên con ông, đứa con hagar đã sinh ra cho ông, là Ismael. [16] Abram sống được tám mươi sáu tuổi, khi Hagar sinh ra Ismael cho Abram.
 
* * *

Sunday, October 4, 2015

Sách Khởi Nguyên - Chương 15

Kinh Thánh Cựu Ước
Sách Khởi Nguyên

Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR. 1976
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia

- Chương 15 -

Các lời hứa và giao ước

[1] Sau các điều ấy, Lời của Yavê đến với Abram trong thị kiến mà rằng:
"Ðừng sợ, Abram, Ta là khiên mộc cho ngươi; phần thưởng ngươi sẽ bội hậu".

[2] Abram thưa: "Lạy Chúa Yavê, Người sẽ ban gì cho tôi, trong khi tôi vô hậu ra đi, (còn kẻ thừa tự gia đình tôi lại là Eliêzer, người ở Damar)". [3] Abram thưa: "Nầy Người không ban dòng giống nào cho tôi, và nầy một gia nhân của tôi sẽ kế thừa tôi". [4] Và nầy lời Yavê (phán) với ông rằng: "Nó sẽ không kế thừa ngươi đâu, nhưng kẻ sẽ phát xuất từ lòng dạ ngươi sẽ kế thừa ngươi". [5] Và Người đã dẫn ông ra ngoài trời và phán: "Hãy nhìn lên trời, và hãy đếm tinh sao, nếu ngươi có tài đếm được chúng". Ðoạn Người phán bảo ông: "Dòng giống ngươi sẽ như thế!" [6] Và Abram đã tin vào Yavê và sự ấy Người đã kể cho ông như sự công chính.

[7] Người đã phán với ông: "Ta, Yavê, Ta đã đem ngươi ra khỏi Ur của dân Kanđê, để ban cho ngươi đất này làm cơ nghiệp". [8] Và ông thưa: "Lạy Chúa Yavê, làm sao tôi biết là tôi sẽ được nó làm cơ nghiệp?" [9] Và Người phán với ông: "Hãy đem lại cho Ta một con bê cái ba tuổi, một con dê cái ba tuổi, một con cừu đực ba tuổi, một con chim gáy và một bồ câu non". [10] Abram đã đem lại cho Người hết các vật ấy; đoạn ông xẻ ra chính giữa và đặt mỗi phần đối chiếu với phần kia, còn chim thì ông không xẻ làm hai.

[11] Có những mãnh cầm sà xuống trên thây vật đã hạ sát, nhưng Abram đuổi chúng đi.

[12] Khi mặt trời gần lặn, một giấc tê mê xâm nhập cả mình Abram, và nầy một sự kinh hãi, tối tăm quá thể xâm nhập cả mình ông. [13] (Thiên Chúa) phán bảo Abram: "Ngươi hãy biết tỏ điều nầy: dòng giống ngươi sẽ ngụ nhờ nơi thửa đất không thuộc về chúng. Người ta sẽ bắt chúng làm tôi và hành hạ chúng bốn trăm năm. [14] Những dân mà chúng phải làm tôi, Ta sẽ xét xử, và sau đó chúng sẽ ra đi với nhiều của cải. [15] Còn ngươi, ngươi sẽ qui hồi tiên tổ bình an và được mai táng lúc tuổi già phúc hậu. [16] Ðời thứ tư, chúng sẽ về lại chốn nầy vì cho tới đó, tội ác của Amori chưa đầy".

[17] Và khi mặt trời đã lặn và tối tăm bao trùm thì nầy một lò lửa nghi ngút khói và một đuốc cháy ngang qua giữa những mảng thịt hy sinh. [18] Ngày hôm ấy Yavê đã kết ước với Abram, rằng:
"Cho dòng giống ngươi, Ta sẽ ban thửa đất nầy từ sông Aicập cho đến Sông Cả, sông Phơrat, [19] xứ của dân Qêni, dân Qênizzi, dân Qađmôni, [20] dân Hittit, dân Phơrizi, dân Rơphaim, [21] dân Amori, dân Canaan, dân Ghirgasi, dân Yơnusi".

* * *

Saturday, October 3, 2015

Sách Khởi Nguyên - Chương 14

KINH THÁNH CỰU ƯỚC
SÁCH KHỞI NGUYÊN
Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia

- Chương 14 -

Giao chinh giữa các vua

[1] Vào ngày đời Amraphel, vua Sinêar; Ariok, vua Ellasar, Kơdor-Laomer, vua Êlam; và Tiđơal vua các bộ lạc. [2] Họ đã giao chinh với Bêra vua Sôđôm, Birsa vua Gomora, Sinab vua Admah, Sêmêber vua Sơboyim, và vua (thành) Bêla tức là Soar.

[3] Các ông nầy liên hiệp với nhau trong thung lũng Siđđim (tức là Biển Muối). [4] Trong vòng mười hai năm, họ đã thần phục Kơdor-Laomer, nhưng đến năm thứ mười ba họ đã khởi loạn. [5] Và năm thứ mười bốn, Kơdor-Laomer đã đến làm một với các vua phe ông. Họ đã đánh bại dân Rơphaim tại Astarot-Qarnayim, dân Zuzim tại Ham, dân Emim tại cánh đồng Qiriataim. [6] Dân Khori tại rặng núi Sêir, cho đến El-Pharan giáp giới sa mạc. [7] Ðoạn họ quay trở lại mà đến suối "Phán quyết" (tức là Cadès). Họ đã đánh phá tất cả vùng dân Amalek và cả dân Amori lập cư ở Khaxaxon-Tamar. [8] Bấy giờ vua Sođôm, vua Gomora, vua Admah, vua Sơboyim và vua Bêla (tức là Xoar) xuất chinh, và đã nghinh chiến (với họ) trong thung lũng Siđđim, [9] tức là với Kơdor-Laomer, vua Elam, Tiđơal vua các bộ lạc, Amraphel vua Simơar, Ariok vua Ellasar, bốn vua chống lại năm ông. [10] Thung lũng Siđđim nhan nhản những hố lịch thanh. Trong khi bỏ chạy, vua Sôđôm và (vua) Gomora đã ngã vào đó, còn tàn binh thì trốn lên núi. [11] Phe thắng đã đoạt lấy của cải hết thảy của Sôđôm, Gomora và tất cả lương thực, rồi đi mất. [12] Khi đi họ cũng bắt Lot và của cải của ông - (Lot) con người em của Abram và đã lập cư ở Sôđôm.

[13] Một người thoát được đã tới báo sự tình cho Abram, người Hipri. Ông này ở tại (Cây Sồi) của Mamrê, người Amori, anh của Eskol và Aner, họ là đồng minh của Abram. [14] Abram vừa nghe anh em mình bị bắt làm tù binh, thì liền chiêu tập binh tráng gia thuộc của ông, ba trăm mười tám người, và nhào đuổi theo cho đến Ðan. [15] Ông chia quân xông vào địch ban đêm, ông và bộ hạ của ông, và đã đánh đuổi họ cho đến Khôbah, Bắc Ðama. [16] Ông đã thu hồi được của cải tất cả, ông cũng đã đem về được Lot, bà con của ông với của cải hết thảy, các phụ nữ và dân chúng.

Melkisêđek

[17] Khi Abram đã đánh bại Kơdor-Laomer và các vua liên minh mà trở về thì vua Sôđôm ra đón ông tại thung lũng Savê (tức là thung lũng nhà Vua). [18] Melkisêđek, vua Salem đem đến bánh rượu; ông nầy là tư tế của Thiên Chúa Tối Cao. [19] Ông đã chúc lành cho Abram và nói: "Chúc lành hãy đổ xuống cho Abram do Thiên Chúa Tối Cao Ðấng sinh thành trời đất.

[20] Chúc tụng Thiên Chúa Tối Cao Ðấng đã phó địch thù (của ông) trong tay ông". Abram đã cống cho ông thập phân về hết mọi sự.

[21] Vua Sôđôm nói với Abram: "Nhân mạng xin ông cho tôi lại, còn của cải xin ông giữ lấy". [22] Và Abram đã nói với vua Sôđôm: "Tôi giương tay trước Thiên Chúa Tối Cao Ðấng sinh thành Trời Ðất, [23] một mẩu chỉ cho đến một quai dép tôi sẽ không lấy một tí gì trong các vật thuộc về ông, để ông đừng nói: "Ta đã làm giàu cho Abram". [24] Không tí gì phần tôi, trừ ra những gì binh tráng đã ăn phần những người đã đi với tôi, Aner, Eskol và Mamrê: Họ hãy lấy phần của họ".

* * *

Friday, October 2, 2015

Sách Khởi Nguyên - Chương 13

KINH THÁNH CỰU ƯỚC
SÁCH KHỞI NGUYÊN


Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR. 1976
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia

- Chương 13 -

Abraham và Lot lìa biệt nhau

[1] Abram bỏ Aicập đi lên, ông và vợ ông cùng tất cả những gì ông có, và cả Lot với ông, theo hướng Namsa. [2] Vả Abram đã nên giàu có quá đỗi về súc vật, bạc với vàng. [3] Trên đường di thực ông đã đi từ Namsa lên đến Bêthel, đến nơi ông đã dựng lều trước kia, ở giữa Bêthel và (thành) Hai. [4] Chính chỗ có tế đàn ông đã dựng lúc đầu, và ở đó Abram đã kêu cầu Danh Ðức Yavê.

[5] Lot, đi với Abram, cũng có chiên bò và lều trại. [6] Ðất hẹp không cho phép họ ở chung với nhau, vì của cải họ nhiều, nên họ không thể ở chung với nhau. [7] Xảy có cuộc tranh giành giữa những người thợ chăn súc vật của Abram và những thợ chăn súc vật của Lot. (Bấy giờ dân Canaan và dân Phơrizi đang ở trong xứ). [8] Abram nói với Lot: "Làm sao đừng có chuyện tranh chấp giữa ta và cháu, giữa nhóm mục đồng của ta và nhóm mục đồng của cháu, vì chúng ta là hàng bà con anh em mà! [9] Há xứ nầy lại không phải mở ra trước mặt cháu cả sao? Cháu hãy lìa bác mà đi đi! Nếu cháu về bên trái, bác sẽ rẽ bên phải, nếu cháu đi bên phải, bác sẽ rẽ bên trái".

[10] Lot ngước mắt lên và thấy tất cả vùng châu thổ Yorđan khắp vùng đều có nước nôi sung túc.
- Trước khi Yavê phá hủy Sôđôm và Gomara, - thì đó như thể cánh vườn của Yavê, như đất Aicập, mãi thấu Soar. [11] Và Lot đã chọn lấy cho mình tất cả vùng châu thổ Yorđan, và Lot đã trẩy đi về hướng Ðông, và họ đã lìa biệt nhau mỗi người một hướng. [12] Abram lập cư ở đất Canaan, còn Lot lập cư trong các thành vùng châu thổ và đem lều trại đến tận Sôđôm. [13] Mà người Sôđôm là hạng tội ác đáo để trước mặt Yavê.

[14] (Và) Yavê phán bảo Abram sau khi Lot đã lìa biệt ông: "Hãy ngước mắt lên và từ chỗ ngươi đứng, hãy nhìn tứ phía: Bắc, Nam, Ðông, Ðoài. [15] Vì toàn xứ ngươi thấy đó, Ta sẽ ban cho ngươi và dòng giống ngươi cho đến vạn đại. [16] Ta sẽ làm cho dòng giống ngươi đông như bụi đất, khiến cho ai đếm được bụi đất, thì cũng tính sổ được dòng giống ngươi. [17] Hãy chỗi dậy rảo khắp xứ chiều ngang chiều dọc, vì Ta sẽ ban đất ấy cho ngươi". [18] Và Abram đã đem lều trại đến lập cư ở Cây Sồi Mamrê, ở tại Hêbrôn. Ông đã xây tế đàn kính Yavê.

* * *

Thursday, October 1, 2015

Sách Khởi Nguyên - Chương 12

KINH THÁNH CỰU ƯỚC
SÁCH KHỞI NGUYÊN

Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR. 1976
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia

- Chương 12 -

II. Sự Tích Abraham

Abraham được kêu gọi

[1] Yavê phán với Abram: "Hãy đi khỏi xứ sở ngươi, khỏi quê quán ngươi, khỏi nhà cha ngươi, đến đất Ta sẽ chỉ cho ngươi. [2] Ta sẽ cho ngươi thành một dân lớn, Ta sẽ chúc lành cho ngươi, và Ta sẽ cho danh ngươi nên lớn lao, ngươi sẽ là một mối chúc lành.

"[3] Ta sẽ chúc lành cho những ai chúc lành ngươi, ai mà nói động đến, Ta sẽ chúc dữ. Mọi thị tộc trên trần sẽ lấy ngươi mà cầu phúc cho nhau".

[4] Và Abram đã đi theo lời Yavê đã phán bảo ông và Lot đã đi với ông. Abram thọ được bảy mươi lăm tuổi lúc ông ra đi khỏi Kharan. [5] Abram đã đem theo vợ là Saray và Lot, con của em ông và tất cả gia tư ông đã làm ra và lũ gia nhân ông đã kiếm được ở Kharan, họ đã ra đi đến xứ Canaan, và họ đã đi vào xứ Canaan.

[6] Abram đã ngang qua xứ mà đến thánh địa Sikem, đến cây sồi Morê. Bấy giờ trong xứ có dân Canaan. [7] Và Yavê đã hiện ra cho Abram và phán bảo ông: "Ta sẽ ban xứ này cho dòng giống ngươi". Và ông đã xây tế đàn ở đó kính Yavê, Ðấng đã hiện ra cho ông. [8] Bỏ đó, ông qua ngọn núi phía Ðông thì có (thành) Hai. Và ông đã xây tế đàn kính Yavê mà kêu cầu Danh Ðức Yavê. [9] Hết dựng lều rồi lại dỡ lều Abram lần mò hướng đến Namsa.

Abraham tại Aicập

[10] Xảy đến trong xứ có đói kém, và Abram xuống Aicập để ngụ nhờ, vì cơn đói đè nặng cả xứ. [11] Khi ông sắp bước chân vào Aicập, ông bảo Saray vợ ông: "Này, tôi biết mà, mình là một gái có nhan sắc. [12] Dân Aicập vừa nhìn thấy mình tất chúng sẽ nói: "Vợ hắn đó", và chúng sẽ giết tôi, mà để mình sống. [13] Tôi xin mình cứ nói mình là em gái của tôi, mong tôi cũng được phúc vì mình, và tính mạng tôi được (sống) nhờ mình". [14] Và thực thế, Abram vừa vào Aicập thì dân Aicập nhìn thấy bà là một phụ nữ xinh đẹp tuyệt vời. [15] Tướng lãnh của Pharaô nhìn thấy thì khen bà trước mặt Pharaô: bà đã bị đem vào đền Pharaô.

[16] Và vì bà, ông đã thi ân giáng phúc cho Abram: Abram được chiên, bò, lừa, tớ trai tớ gái, lừa cái với lạc đà. [17] Yavê đã phạt Pharaô và gia đình ông phải những tai ương lớn, vì cớ Saray, vợ của Anram. [18] Và Pharaô đã cho gọi Abram đến mà bảo: "Sao ngươi làm thế đối với ta? tại sao ngươi không tỏ thật ta hay nàng là vợ ngươi? [19] Tại sao ngươi lại nói: "Nàng là em gái của tôi", khiến ta đã trót lấy nàng làm vợ? Thôi! nầy là vợ ngươi. Ngươi lấy mà đi đi". 20 Ðoạn Pharaô đã truyền người hộ tống ông: họ đã đưa ông ra làm một với vợ ông và tất cả những gì ông có.

* * *