Wednesday, October 1, 2008

Đức tin của tôi sau sự kiện Tòa Khâm Sứ - Thái Hà - Hà Nội

VietCatholic News (Chúa Nhật 28/09/2008 23:41)

Từ thưở lọt lòng mẹ, tôi đã là người Công Giáo. Lớn lên tôi cũng đi nhà thờ, đọc kinh xem Lễ như bao người Công Giáo khác. Có điều tôi phải nhìn nhận rằng Tôi không phải là một Con Chiên ngoan đạo. Trong những ngày Lễ lớn Giáng Sinh – Phục Sinh - Khi tham dự Thánh Lễ với những Nghi thức tưởng niệm ngày Chúa Sinh ra, ngày Chúa chịu Từ Nạn trên Thập Giá.

Lạy Chúa xin tha tội cho tôi, vì quả thật lúc đó trong đầu óc tôi thoáng có ý nghĩ là có thật Chúa đã sinh ra nơi máng cỏ thấp hèn như thế không? Có thật Chúa đã bị bọn quân dữ phỉ báng và đóng đinh Người trên Thập Giá không? Lịch sử truyền tụng có thêu dệt thêm để ca tụng Người không? Vì tôi nghĩ không lẽ thời xưa người ta lại độc ác tán tận lương tâm như thế sao? Đó là một suy nghĩ thoáng qua trong tôi thôi - Tôi vẫn tin Chúa sinh ra và chịu Tử nạn trên Thập Giá như mọi người Kitô hữu khác.

Nhưng những ngày gần đây chứng kiến những sự kiện xảy ra ở Thái Hà Hà Nội... Các Linh Mục, Tu sĩ, Giáo dân cũng đã bị bọn người hung ác đàn áp, đánh đập chửi bới nhục mạ phỉ báng... Tôi thực sự nhận thấy rằng "Lịch sử cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu " cách đây mấy ngàn năm đang được tái diễn một cách sống động ngay tại Thái Hà - Hà Nội, ngay ở thời đại mà Loài người đã tiến bộ không còn man ri mọi rợ như thời tiền sử ngày xưa.

Những câu chửi bới tục tằn thô bỉ, những tiếng hò hét "Giết, giết TGM Kiệt, giết Linh Mục Phụng, giết, giết... " Trời ơi sao giống hệt những tiếng hò hét của bọn quân dữ ngày xưa khi đem Chúa Giêsu ra xét xử, bọn chúng cũng gào thét điên cuồng "Giết, giết Giêsu, giết... ." mà tôi đã được nghe trong những buổi Nghi Lễ tưởng niệm Ngày thứ 5, thứ 6 Tuần Thánh.

Bây giờ thì ĐỨC TIN của tôi đã được cũng cố vững chắc qua Sự kiện các LMục, Tu sĩ, Giáo dân Thái Hà - Hà Nội bị bọn người man rợ điên cuồng phỉ báng và đòi giết - Một sự kiện mà tôi nghĩ là không thể nào có thể xảy ra ở Thế kỷ 21 này, ngay tại thủ đô Hà Nội.....

Trúc Đào

------------------------------------

Tôi là người sinh ra và lớn lên ở một giáo xứ thuộc Hà Nội, tôi được nuôi dưỡng và đi học dưới chế độ Cộng sản, lẽ ra tôi phải biết ơn và yêu qúy chế độ đó, nhưng vì tôi là người Công giáo nên mọi chuyện đã khác hẳn.

Tôi rất cảm tạ ơn Chúa vì đã run rủi số phận để cho tôi được đặt chân tới bến bở tự do đó là nước Mỹ đây.

Qua được đến bên này tôi mới hiểu thế nào là tự do tôn giáo, thế nào là tự do ngôn luận. Tôi cảm thấy thương cho những người thân và bạn bè tôi còn đang ở VN. Họ đang phải chịu sự lãnh đạo của một chính phủ ngu dốt và thối nát. Vì là người đạo Công giáo gốc, nên ngay từ nhỏ tôi đã được ông bà, cha mẹ kể cho những câu chuyện về sự bắt bớ và đàn áp người Công giáo từ thời Vua Mình Mạng và Tự Đức. Rồi cho đến thời ông ngoại tôi, ông có thể nói là 1 chứng nhân cho sự bách hại đạo của chế độ CS VN. Họ không cho ông tôi gần gũi với các cha, họ không cho ông tôi làm việc nhà thờ.

Họ đến đe dọa và bắt giam ông tôi 1 thời gian chỉ vì ông tôi đi lấy đồ ở dưới Hải Phòng cho Đức Cha Cương, thời bấy giờ là linh mục của xứ đạo của tôi. Rồi công an tới bắt ông tôi dỡ ảnh Chúa xuống, để treo ảnh Bác Hồ lên để thờ, nhưng ông tôi dứt khoát không chịu làm việc đó và ông tôi nói rằng: tôi là người Công giáo, tôi chỉ tin vào Chúa, nên tôi treo ảnh Chúa thôi, còn tôi đâu phải người vô thần đâu mà treo ảnh Bác Hồ. Rồi những ngày tháng ông tôi bị bắt giam, cả nhà ai cũng lo lắng, công an đến nhà đe dọa sẽ cho con cái nghỉ việc hết ở chỗ làm nếu mà không biết nói bố là ngưng ngay mọi quan hệ với các cha. Khổ vậy đấy,vậy mà CS VN lúc nào cũng tuyên bố là tự do tôn giáo, tự do nhân quyền, tự do đấy lấy ở đâu ra????. Đến thời của tôi, thì cũng có vẻ là đã dễ dàng hơn 1 chút xíu, nhưng mà công an vẫn rình rập theo dõi chúng tôi, chúng tôi đi học giáo ly,chúng tôi đi tập hát, chúng tôi đi lễ, đều có sự theo dõi của chính quyền địa phương, chúng gọi phone dọa nạt, cảnh cáo chúng tôi. Nhưng chúng tôi đâu có sợ, chẳng lẽ lại phải đi sợ cái ác, cái bất công, cái phi nghĩa. Chúng tôi vẫn tiếp tục sinh hoạt giới trẻ, sinh hoạt ca đoàn, vẫn tiếp tục là lớp người trẻ Công giáo dũng cảm. Vì Cs là Satan, là quỷ dữ, nên nếu mà mình khuất phục nó, nó sẽ lấn lướt mình. Vì Đức tin của ngư-ời Công giáo nên chúng tôi không sợ.

Những ngày này là những ngày gian khó của Giáo hội Vn nói chung,và Giáo phận HN nói riêng, những ngày này là những ngày tôi đang đau đáu hướng về HN, quê hương của tôi, nơi tôi vẫn còn gia đình và bạn bè.

Các em và các bạn của tôi trong giới trẻ Giáo xứ vẫn đang ngày đêm tham gia vào hành trình cầu nguyện của Giáo xứ Thái hà và Tòa tổng giám mục HN. Dù không làm được gì, dù chỉ biết cầu nguyện, nhưng các em tôi và các bạn tôi đều nói rằng họ không sợ. Đức tin của họ càng ngày càng bền vững, và càng gia tăng vì họ đã được nhìn thấy phép lạ của Đức Mẹ nơi Linh Địa Thái Hà. Đức Mẹ hiện ra là 1 niềm an ủi, nâng đỡ tăng thêm sức mạnh cho đoàn con cái Mẹ đang chịu cảnh đàn áp của chính quyền quỷ Satan. Nhìn những cảnh bao nhiêu giáo dân chịu cảnh mưa dầm gió bấc, lạnh lẽo để đứng đọc kinh cầu nguyện làm lòng tôi quặn đau và không cầm được nước mắt.

Phúc cho những ai bị bách hại vì lẽ công chính vì Nước Trời là của họ. Thật ra không thể kể hết những cái xấu xa của chính quyền CS. Nhưng có lẽ không kể ra thì ai cũng biết rồi, vì ở trên thế giới này đâu còn bao nhiêu nước CS nữa đâu, mà những nước đó đều là những nước nghèo đói nhất thế giới, cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc. Nhờ bàn tay của Chúa và Mẹ. Xin ra tay dẹp tan chế độ CS, để cho người dân của những nước đó được hưởng an bình, ấm no và hạnh phúc. Đặc biệt cầu xin cho đất nước của chúng con, Việt nam, thoát khỏi bàn tay vô thần của CS, của 1 chế độ ngu dốt, chỉ biết gian dối, lường lọc, tham ô, hối lộ... Xin dâng lên Chúa và Mẹ những tâm tình cầu nguyện của chúng con, xin Chúa và Mẹ giúp chúng con vượt qua thử thách lớn lao này.

Hướng về Hà nội những ngày đau thương này.
Phương Dung

No comments: