Wednesday, October 2, 2013

Trách Nhiệm Với Nhau

Chúa nhật 26 thường niên, năm C-2013

Người giầu. Người nghèo. Người cùng khốn. Xã hội nào, thời đại nào cũng
có những lớp người đó. Nhưng khi kể dụ ngôn Lagiarô và người giầu có,
Chúa không chú trọng đến giầu hay nghèo cho bằng cách người ta dùng tiền
của của mình. Tiền của Chúa ban cho con người không phải là để phục vụ
cho riêng mình, nhưng như người quản lý, con người phải dùng nó theo ý
của chủ, nghĩa là phải dùng nó để phục vụ người khác. Vì thế, giúp đỡ
người nghèo khó được coi là một trách nhiệm.

Từ thời Cựu ước, lề luật và các tiên tri đã dạy dân riêng của Chúa phải
biết cho người đói ăn, chăm sóc cô nhi quả phụ, đối xử công bằng với
ngoại kiều... Nói khác đi, là có sự quan tâm đối với anh chị em đồng
loại. Mối quan tâm này không phải chỉ là quan tâm suông, nhưng là cần có
những việc cụ thể. Và đó là điều người giầu có đã không làm. Ông ăn sung
mặc sướng suốt cuộc đời. Thân thì mang vải gấm; của ăn thì toàn là cao
lương mỹ vị. Trong khi Lagiarô thân mang ghẻ lở; ước mong được ăn những
mẩu bánh rớt xuống từ trên bàn ăn mà cũng không được. Ấy vậy, mà người
giầu không một chút quan tâm. Ông đã vô cảm trước những khốn khổ của một
người anh em đồng loại.

Xã hội chúng ta đang sống cũng đầy dẫy những người nghèo khó. Hình ảnh
những em bé chỉ còn da bọc xương ở Phi Châu; những người vô gia cư co ro
dưới gầm cầu trong đêm giá lạnh ở nhiều nơi trên nước Mỹ; những người
tàn tật què quặt không ai chấp chứa ở Việt Nam. Đó là những hình ảnh
chúng ta đã thấy qua TV, báo chí, và có khi, chúng ta đã thấy tận mắt.
Có lẽ cũng vì vậy mà lòng chúng ta phần nào đã bị chai cứng khi đứng
trước những khổ đau của tha nhân.

Gia đình ông Jones Gunn một hôm đang trên đường về thì bị dừng lại vì
đèn đỏ. Vừa dừng lại, thì một bà bế một em bé trên tay đến xin tiền để
mua sữa cho con. Ông Jones rút một tờ 20 đồng cho bà. Bà vợ cảm thấy hơi
khó chịu vì gia đình đâu giầu có gì, nhưng chưa kịp có phản ứng gì thì
cô con gái 7 tuổi lên tiếng: "Ba có nghĩ là bà ấy đi mua sữa không?" "Ba
không biết!" Cậu con trai 11 tuổi hỏi tiếp: "Vậy tại sao ba lại cho bà
ấy tiền?" "Vì Chúa muốn chúng ta là những người cho đi một cách vui vẻ.
Ba không phải chịu trách nhiệm về cách bà ấy dùng số tiền đó. Bà ấy sẽ
phải trả lẽ với Chúa. Ba chỉ chịu trách nhiệm về phần của ba." Thực tế
là không phải là dễ để có thể phân biệt khi phải đối diện với những hoàn
cảnh tương tự như ông Jones Gunn, nhưng nếu chúng ta luôn đặt vấn đề để
rồi từ chối không giúp đỡ, thì có lẽ chúng ta cần xét lại thái độ của mình.

Dù sao, điều quan trọng khi nghe lời Chúa hôm nay, là chúng ta cần nhìn
lại lòng mình, để xem mình có còn cảm thông, còn đau xót, khi chứng kiến
những khổ đau của người khác hay không. Một khi có lòng cảm thông đó,
với ơn Chúa, chúng ta sẽ biết nên phải có thái độ và hành vi nào.

Lm. Cao Vũ Nghi, CMC

No comments: