Sau giờ cơm sáng, về căn phòng nhỏ bé trong Tu Viện Thái Hà nghỉ ngơi đôi chút để chuẩn bị giúp mục vụ. Những ngày cuối tuần số lượng giáo dân về rất đông về hành hương Đức Mẹ Thái Hà nên anh em thu xếp thư giãn chút để cùng nhau chia sẻ nhau công việc nhiều hơn ngày thường. Thói quen như thường lệ của tôi là nghe nhạc.
Sáng nay “sốt sắng” hơn ngày thường một chút nên mở đẩu chương trình thư giãn bằng đĩa Thánh Ca. Âm vang của dòng nhạc viết về các Thánh Tử Đạo được vang lên một cách hùng hồn từ đĩa nhạc Mp3 mới tậu dưới nhà sách Đức Mẹ Thái Hà chiều qua: “Nhạc chiến thắng vang dậy rền trời! Dòng máu thắm tô đẹp tuyệt vời còn lưu danh thiên thu. Đây những anh hùng Việt Nam trung thành theo gương Chúa Kitô. Gươm đao thêm dũng chí, nhục hình thêm can trường từng lớp lớp tiến ra pháp trường …”
Nhìn lại trang sử hào hùng của Giáo Hội Công Giáo Việt Nam không chỉ có 117 vị được tôn phong tử vì đạo nhưng ngàn ngàn lớp lớp đã tiến ra pháp trường để tô điểm cho lòng tin, cho lòng cậy, cho lòng mến của tín hữu vào Thiên Chúa. Những trang sử ấy không thể nào xoá nhoà được lòng tin - cậy - mến của cha ông chúng ta. Tất cả các thánh tử đạo ngày xưa không ai chết vì một mảnh đất, không chết vì vài sào ruộng nhưng các ngài đã chết vì niềm tin vào Thiên Chúa của mình.
Sự kiện Thái Hà quá căng thẳng và phải nói là lên đến đỉnh điểm của sự tàn nhẫn đó là người ta đã dùng roi điện, xịt hơi cay vào giáo dân đang cầu nguyện. Những ngày ấy, trong Nam, nhiều người vẫn lo lắng cho những giọt máu đào phải đổ ra khi người ta tán tận lương tâm với anh chị em đồng loại - những người Công giáo - sống vì công lý, vì sự thật.
Không chỉ hiệp thông bằng lời cầu nguyện, bằng chia sẻ tâm tình, hơn hai mươi anh em linh mục trẻ chúng tôi đã khăn gói lên đường vội vã ra Thái Hà sau qưyết định tích tắc của các vị có trách nhiệm. Trước khi đi, nhiều người thân của anh em chúng tôi lo lắng cho số phận của các linh mục trẻ khi thấy người ta đã cư xử quá tàn nhẫn với bà con giáo dân. Hầu như anh em chúng tôi không hề chùn bước trước sự lo lắng, lời dặn dò của bà con thân thuộc.
Vừa đặt chân đến Thái Hà, những người giúp cơm nước trong Tu Viện hỏi anh em chúng tôi:
“Sao các cha kéo nhau ra đây đông thế?”
Chúng tôi trả lời:
“Chúng tôi ra đây để bảo vệ cho công lý, cho sự thật, cùng lắm là tử đạo vì công lý và sự thật!”.
Chúng tôi bỡ ngỡ vì câu trả lời:
“Các cha đừng có mơ! Chúng con đây sẵn sàng chết trước các Cha! Không đến lượt các cha đâu mà mơ!”.
Nghe những lời ấy tôi cũng như anh em chưng hững và cụt hứng! Muốn tử đạo vì công lý, vì sự thật, vì niềm tin vào Chúa là Chân Lý cũng chẳng được đến phần mình!
Phải nói là tôi “mất lửa” khi nghe nhiều giáo dân đã chuẩn bị khăn gói ngồi tù để bảo vệ công lý và sự thật. Chẳng hiểu sao mà lòng tin của họ can đảm thật. Cũng như khi còn ở Sài Gòn, anh em trong Dòng đều sợ sau khi bị đàn áp bằng hơi cay và dùi cui điện thì sẽ làm nhụt chí bà con giáo dân nhưng khi ra đến đất Hà Thành mới thấy sự thật. Nhiều giáo dân cảm thấy vui khi bị bắt vì công lý, sự thật. Không chỉ bị bắt mà họ còn tranh nhau để được lọt vào danh sách “Các thánh Tử đạo Việt Nam” mới kinh khủng chứ!
Sau khi ra hiệp thông cầu nguyện tại Linh Địa Đức Bà, tôi vào bàn trực thay ca cho một cha “Hướng dẫn viên” hành hương Linh địa. Đang hướng dẫn cho các đoàn hành hương địa điểm xưng tội, khu vệ sinh, Phố Đức Bà để dẫn ra Linh Địa thì một người đàn ông trung niên đến ghé vào tai tôi hỏi nhỏ:
“Thưa Cha! Con nghe nhà nước có phong chức linh mục cho 2 cha phải không?”
Tôi khẳng định: “Không bao giờ có chuyện nhà nước phong chức cả. Chỉ có các giám mục phong mà thôi. Các linh mục trước khi được trao sứ vụ phải có nguồn gốc là ở Chủng Viện hay Dòng Tu hẳn hoi, có học hành đầy đủ chứ không phải tự dưng muốn làm linh mục là làm linh mục. Ai làm linh mục mà không học từ Chủng Viện hay các Dòng Tu là linh mục dỏm! Phải được các Giám Mục trao sứ vụ sau quyết định của các vị có trách nhiệm chứ không phải muốn phong là phong”.
Tôi giải thích thêm cho giáo dân hiểu: “Chắc có lẽ bà con giáo dân ngạc nhiên khi đọc văn thư thấy hai linh mục Bá và Nhật được mời lên làm việc đất đai của Thái Hà nên hỏi chuyện về hai vị này. Tôi xin thưa là hoàn toàn tu viện Dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam cũng như Dòng Chúa Cứu Thế Thái Hà từ xưa đến nay không có linh mục nào tên Bá và Nhật cả. Như thế, đại diện cho Thái Hà mang tên Bá và Nhật là linh mục dỏm”.
Ông ấy nghe tôi nói mạnh thế và ông lại hỏi thêm:
“Cha có nghĩ Cha là số 118 sau 117 vị tử đạo không?”.
Tôi trả lời ngay không ngần ngại:
“Nếu bảo vệ công lý, sự thật và niềm tin vào Chúa thì tôi sẵn sàng!”.
Tôi lại phải giải thích thêm cho người này: “Dòng Chúa Cứu Thế Thái Hà, giáo dân giáo xứ Thái Hà không phải chỉ vì miếng đất thuộc tài sản của Giáo Hội bị chiếm dụng mà chấp nhận mọi đau thương, cam go và thử thách nhưng hơn thế nữa, muốn nói lên một sự bất công, một sự tráo trở của con người về sự thật. Nếu các ông muốn xin nhận các văn bản Pháp lý về đất đai ở Thái Hà sẽ rõ! Người ta gian dối trong các chữ ký của Cha Giuse Vũ Ngọc Bích, người ta xảo trá trong các văn bản đất đai. Năm 1961 làm gì có font chữ do Bill Gates sáng chế! Vậy mà người ta bịp bợm văn bản để chiếm đoạt đất đai mới kinh chứ!”.
Tôi còn chứng minh thêm: “Chuyện lừa đảo văn bản này đã được linh mục Gioan M. Vianey chính xứ Thánh Cẩm – giáo phận thành phố Hồ Chí Minh vạch mặt bọn lừa đảo cách đây vài tháng về vụ tranh chấp đất nghĩa trang giáo xứ Thánh Cẩm rồi! Họ cũng đánh máy thật đẹp nhưng ngày tháng ở dưới lại là cái ngày tháng mà người ta chỉ dùng được font chữ Vietres chứ làm gì có Vni-times như hiện nay? Sau khi vạch mặt kẻ gian ra, giáo xứ Thánh Cẩm đã đòi lại phần đất sở hữu của giáo xứ rồi!”.
Nghe tôi giải thích xong thì người đàn ông ấy vội vã cất bước lũi vào đám đông.
Ông đi rồi tôi mới chột dạ suy nghĩ không biết ông là giáo dân thật hay giáo dân dỏm. Không biết ông có mang máy ghi âm theo để trong túi hay không? Không biết ông có kịp ghi hình cái “mặt mốc” của tôi vào chiếc máy ảnh ông mang theo bên mình ông không? Những ngày này tại Thái Hà, thật sự vì lượng người quá đông nên chẳng thể nào kiểm soát được ai là giáo dân thật, ai là giáo dân giả.
Sự thật vẫn là sự thật, chân lý vẫn là chân lý. Chân lý và sự thật sẽ được bày tỏ trước ánh sáng và giải thoát anh em (Ga 8,32).
Nếu vì sự thật, vì chân lý, vì niềm tin mà tôi phải đổ máu đào ra để minh chứng cho sự thật, chân lý và niềm tin ấy cũng là niềm hãnh diện không chỉ cho tôi mà cho toàn Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế. Phải chăng tôi là con số 118 trong danh sách tử đạo Việt Nam? Phải chăng tôi là con số 1 trong nhiều con số sau này của các linh mục, tu sĩ Dòng Chúa Cứu Thế và giáo dân Thái Hà tử vì đạo.
“Chết vinh hơn là sống nhục”. Chết vì chân lý, vì sự thật, vì niềm tin là chết trong vinh quang của Thiên Chúa. Sống trong gian dối, sống trong lừa đảo, sống trong sự mạ lị, đàn áp, nhục mạ linh mục - tu sĩ - giáo dân là sống nhục.
“Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời. Ôi Thần Linh Thánh ái xin mở rộng lòng con xin thương ban xuống những ai lòng đầy thiện chí: ƠN AN BÌNH” Dòng nhạc và tiếng hát đó cứ xoáy mãi trong tôi...
Anmai, CSsR
No comments:
Post a Comment