Tuesday, September 23, 2008

Hưởng Ứng Kháng Thư của Đức Cha Kontum

Là những tín hữu, chúng con rất được an ủi khi thấy các mục tử của mình đang dần dần hiệp nhất cùng một tiếng nói. Ở một đất nước toàn trị, một đất nước đang được thế giới nhìn qua hình ảnh người ngôn sứ bị bịt miệng, toàn dân bị lừa bịp và dẫn đi như đàn cừu mà không ai dám lên tiếng nói. Ngày càng có những người không cùng một đức tin với chúng ta dấn thân vào mối phúc thứ tám, dám nói lên sự thật, chấp nhận bị bắt bớ, tù đày, giam cầm và cả bị sát hại vì lẽ công chính. Nhìn họ và nhìn các vị Tăng Thống của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất bị quản thúc và chịu bao thử thách, chúng con tự hỏi bao giờ các mục tử của chúng con mới lên tiếng nói? Tạ ơn Chúa, nay lửa cháy tận nhà, từ Hồng Y đến Giám Mục và Bề Trên Dòng, các mục tử đã đồng loạt dõng dạc lên tiếng, đích thân đến hiệp thông cầu nguyện và viết lên giấy trắng mực đen những sứ điệp của mình. Cách riêng, lá thư của Đức Cha Kontum gửi các vị lãnh đạo Đất Nước, thật ngắn gọn nhưng gói ghém được tất cả.

Chúng con xin có chút tâm tình nồng nhiệt hưởng ứng, bắt đầu từ phần cuối của lá thư đi lên.

1. THIÊN CHÚA LÀ CHỦ LỊCH SỬ

Vụ Thái Hà thoạt đầu giản dị là một giữa muôn ngàn vụ khiếu kiện đất đai trên khắp đất nước, nay đã lôi cuốn sự nhập cuộc của mọi miền đất nước và cả nhiều chân trời khác nhau trên thế giới, không riêng người Công Giáo mà cả người ngoài. Nó vượt mọi tiên liệu của những người trong cuộc cả hai phía, dường như khiến hai bên đều không dừng lại được nữa. Ai đã làm cho một cái tàn thuốc bùng lên thành đám cháy liên lục địa nếu không phải là Đấng đã gây ra vụ nổ Big Bang và đang làm chủ lịch sử?

Chi tiết này khiến không thể nhìn vấn đề cách khinh suất. Chính Đấng mời gọi học với Ngài về sự hiền lành và khiêm nhường cũng nhắc nhở: “Vậy anh em phải khôn như rắn và đơn sơ như bồ câu” (Mt 10,16).

Đức Cha Kontum gửi thẳng kháng thư đến những vị lãnh đạo cao nhất, là điều chí lý. Cần phải đòi những vị lãnh đạo cao nhất lên tiếng, bởi vì họ đang diễn trò nhắm mắt làm ngơ cho cấp dưới đặt mọi người trước sự đã rồi, để rồi lại tiếp tục dối lừa với luận điệu: "Nếu có nhu cầu xin đất để sử dụng vì mục đích tôn giáo thì phải thực hiện theo trình tự, thủ tục, quy định của pháp luật, báo cáo cơ quan nhà nước có thẩm quyền xem xét, giải quyết". Tiếp đó là đan cử chuyện trả đất La Vang, chuyện trả chủng viện Thái Bình, một vài câu nói xoa dịu rồi mọi chuyện không phải chìm vào quên lãng nhưng trở thành trò đùa!

Vấn đề không chỉ ở đám đất này hay đám đất kia, nhưng “khắp nơi đều có người dân đi khiếu kiện đất đai, tài sản. Chính quyền cần xem xét lại và nhận ra cái bất cập, cái bất công” (Thư Đức Cha Kontum). “Có biết bao nhiêu người dân thấp cổ bé miệng đi khiếu kiện đòi tài sản suốt bao năm tháng mà chẳng được lắng nghe giải quyết, lại còn bị trù dập” (nđd). Xin cám ơn lá thư của Đức Cha Kontum đã cho thấy Giáo Hội đang đấu tranh không phải vì vài đám đất tí teo của riêng mình nhưng là đang lên tiếng thay cho đại chúng bị áp bức. Vị Giám Mục đầu tiên của giáo phận Kontum, Đức Cha Paul Seitz, đặt tựa cho tập hồi ký viết về những ngày cuối cùng ở Việt Nam là “Thời Của Những Con Chó Câm”, thời đám ngôn sứ của Thiên Chúa bị ngậm miệng, thế nhưng với những người hôm nay đang tiếp tục sứ mạng của Đức Cha Paul, Thiên Chúa đang để cho những người câm được mở miệng, một thời mới đã bắt đầu.

Điều cảm động là tất cả các mục tử ngôn sứ ấy biết rõ cái giá mình phải trả khi dám lên tiếng bênh vực sự thật. Xin kính chào Thập Giá, niềm hy vọng có một không hai!

2. KHÔNG PHẢI CHỈ LÀ ĐẤT ĐAI

“Vâng, đây không chỉ là chuyện đất đai. Cái chính là lòng người, là hạnh phúc, là tự do được làm người và làm người dân trong một đất nước tự do, bình đẳng. Nhiều người dân, trong đó có người dân Thái Hà, đang đòi hỏi công lý, công bằng, sự thật” (nđd).

Vâng, Đấng làm chủ lịch sử đã mở quyển sách sang một trang khác. Không còn chỉ là chuyện đất đai. Thế nên dù khu vực Tòa Khâm Sứ cũng như khu đất Dòng Chúa Cứu Thế Thái Hà có thành công viên cây xanh thì cuộc đấu tranh vẫn phải tiếp tục và tiến tới. Không phải cho quyền lợi của Giáo Hội nhưng là cho con người. Giữ vững lập trường bất bạo động, người Công Giáo liên kết cùng nhau cầu nguyện để công lý được thể hiện cho mọi người. Người Công Giáo không tìm lật đổ chính quyền nhưng muốn góp phần “điều chỉnh cái bánh lái nhỏ xíu để Đất Nước tiến đến vinh quang” (nđd). Thật đau lòng, sau hơn ba mươi năm có được hòa bình, Đất Nước và Dân Tộc ngày càng lún sâu vào những tệ đoan xã hội, tham nhũng và càng suy đồi về luân lý và giáo dục (x. nđd). Người Công Giáo không thể làm ngơ trước mối thảm họa chung.

Vâng, Thiên Chúa đang cho Giáo Hội Việt Nam cơ hội đóng trọn vai trò ngôn sứ của mình. Không thể thỏa hiệp để bị biến chất. Không thể chỉ vì sợ mất dăm củ hành củ tỏi mà không dám rời bỏ Ai Cập, dấn thân vượt biển Đỏ tiến về Đất Hứa.

Các nhà đấu tranh dân chủ hiện nay ngày càng đông nhưng chỗ yếu của họ là không có cách nào làm cho quảng đại quần chúng biết sự hiện diện của họ và ý nghĩa cuộc đấu tranh của họ. Dân chúng không biết, không hiểu, cho nên rất thờ ơ và có khi còn mỉa mai. Rút kinh nghiệm ấy, chúng ta cần phải làm cho mọi người trong Dân Chúa, từ linh mục, tu sĩ và giáo dân, từ người lớn đến trẻ em hiểu rằng chúng ta không đấu tranh để đòi đất nhưng để đòi công lý. Mọi người đều phải hiểu biết rõ thì mới yêu mến con đường của Giáo Hội và dấn thân.

Ước gì toàn thể Giáo Hội Việt Nam sẽ có một hình thức chung để lên tiếng, chẳng hạn mỗi chiều Thứ Bảy đầu tháng mọi nhà thờ trên toàn cõi Việt Nam cùng canh thức trong ánh nến, hiệp dâng thánh lễ cầu nguyện cho công lý và đọc lên những lá thư của HĐGMVN công bố sự thật cho mọi người. Sự kiện này ở khắp nơi cùng một lúc dần dần sẽ khiến anh chị em lương dân hiểu được việc làm của chúng ta.

Nào có gì phải sợ? “Ai giữ lấy mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm thấy được” (Mt 10,39). Nhiều người trong chúng ta còn nhớ lời đầu tiên Đức cố Giáo Hoàng Gioan Phaolô II nhắn gởi Giáo Hội Việt Nam mấy mươi năm trước: “Đừng sợ! Hãy hiệp nhất với nhau và hãy nói sự thật!”

3. SỰ THẬT SẼ GIẢI PHÓNG

Không riêng bà con giáo dân Thái Hà và các tu sĩ Dòng Chúa Cứu Thế bị xuyên tạc và bôi nhọ, giờ đây chính những lời của vị đứng đầu Giáo Tỉnh Hà Nội bị cắt xén và xuyên tạc trắng trợn. Rồi chỉ cần xuyên tạc xong là có thể biến từ “ngài” thành “ông”, thành “tên” rồi thành “thằng”.

“Chỉ có ‘sự thật sẽ giải phóng’ con người, mới đem lại tự do hạnh phúc cho con người. Con người vốn có tinh thần hiền lành, dễ gặp nhau, dễ tha thứ, nhưng một khi biết mình bị lừa, bị gạt, bị dồn ép… thì họ có thể chấp nhận cả cái chết” (Nđd).

Chúng ta không thể ngồi chờ để các phương tiện truyền thông nhà nước mặc sức ban phát những sự thật theo ý họ khiến quần chúng khắp nơi hiểu lệch lạc về Giáo Hội và khinh miệt Giáo Hội. Chúng ta có Vietcatholic, một số trang web Công Giáo khá quen thuộc và có Đài Chân Lý Á Châu. Dù ít ỏi, nhưng nếu biết phối hợp cũng có thể cung cấp thông tin khá rộng rãi:

- Các e-magazine sẽ nhanh chóng chuyển cho độc giả của mình những thông tin cần thiết. Trước đó, cần giúp những người dùng các địa chỉ email có đuôi ‘.vn’ biết rằng có nhiều thư và báo điện tử gửi đến họ bị phát hoàn. Muốn nhận được thông tin, họ nên mở hộp thư trên các hãng quốc tế như yahoo hay gmail (không có ‘.vn’ ở cuối).

- Xin các e-magazine và mọi người phổ biến rộng rãi những cách vượt tường lửa để xem tin tức Công Giáo trên mạng, phổ biến giờ và làn sóng phát thanh của Đài Chân Lý Á Châu.

- Cần chia sẻ những kinh nghiệm ấy với bạn bè ngoài Công Giáo để họ có thể tự mở xem và biết thêm những điều mà Nhà Nước muốn giấu. Qua đó, người ngoài Công Giáo sẽ cảm thông hơn vì biết rằng cuộc đấu tranh của người Công Giáo cũng hòa nhịp với khát vọng dân chủ và nhân quyền của đại bộ phần quần chúng.

- Cần chia sẻ cả với các công an, những người này hành động dã man có thể chỉ vì đã được học tập một chiều. Nếu có điều kiện biết sự thật, có thể nhiều người trong họ sẽ chùn tay không nỡ đàn áp dân lành.

- Cần chia sẻ kinh nghiệm tiếp nhận thông tin trên đây với giới sinh viên để họ biết rằng chúng ta không chỉ mất Hoàng Sa và Trường Sa ngoài biển khơi nhưng đang mất những quyền căn bản của con người ngay trên đất liền của Tổ Quốc.

Trong bài viết gởi Vietcatholic hôm qua (22-9) một cán bộ đồng cảm với giới Công Giáo nói rằng điều đáng ngại là truyền thông của bên Công Giáo quá yếu, không cự lại nổi làn sóng truyền thanh, truyền hình và báo chí của Nhà Nước đang phủ ngập trên dân chúng.

Bằng mọi cách, chúng ta cần làm cho mọi người biết được sự thật. Cách của Đức Hồng Y TGM Sài Gòn là một gương sáng chói: Ngài liên tiếp viết thư giải thích cho các thành phần Dân Chúa và yêu cầu đọc ở nhà thờ. Thiết tưởng các Tòa Giám Mục khác đều có thể cho đọc những thư ấy hoặc các thư tương tự của Đấng Bản Quyền. Thiết tưởng các nhà xứ và mọi người cần can đảm tiếp tay với các Tòa Giám Mục bằng cách in thêm và phát hành rộng rãi. Mỗi người cũng có thể chia sẻ những thư ấy cho các bạn hữu người lương. Một khi biết được ý nghĩa cuộc đấu tranh cho công lý, họ sẽ tiếp tay ủng hộ chúng ta.

4. CHỨNG TỪ HIỆP NHẤT

Đã có lúc người ta nghĩ rằng Giáo Hội Việt Nam khó còn tìm lại được sự hiệp nhất. Thế mà chưa bao giờ Giáo Hội Công Giáo Việt Nam lại hiệp nhất như những ngày này.

Người ta đã đếm các Giám Mục đến từ khắp mười giáo phận của Giáo Tỉnh Hà Nội, ba lá thư của Đức Hồng Y Tổng Giám Mục Giáo Phận Sài Gòn rồi đến thư hiệp thông từ hai Đức Giám Mục Tây Nguyên của Miền Trung. Thế là đủ cả ba Giáo Tỉnh.

Chúng ta hãy tha thiết cầu nguyện để mọi người đều biết quên mình vì ích chung và vì hiệp nhất. Chúng ta hiệp nhất với nhau không chỉ vì nhu cầu tự vệ chung nhưng trước hết là để thế gian tin rằng Chúa Cha đã sai Đức Kitô đến trần gian (x. Ga 17,21) và tiếp đến là để cùng nhau phục vụ những người cần được hưởng ơn cứu rỗi.

Tin vào lời hứa của Mẹ Maria tại Fatima, chúng ta hãy động viên nhau hiệp thông cầu nguyện, lần chuỗi Mân Côi, trong hy sinh, chay tịnh và đổi mới đời sống.

5. TÂM TÌNH BIẾT ƠN

Kết thúc bài hưởng ứng này, chúng con xin chân thành biết ơn lá thư của Đức Cha Micae.

Chúng con chân thành biết ơn Đức Hồng Y đã quên những muộn phiền riêng để dẫn dắt chúng con trên đường sự thật.

Chúng con chân thành biết ơn Đức Tổng Giám Mục Hà Nội đã xướng xuất công cuộc cầu nguyện để nhờ đó Cộng Đồng Dân Chúa khắp nơi được hiệp nhất một lòng một ý, và hơn nữa xin biết ơn Đức Cha giờ đây đang chịu sỉ nhục vì yêu mến Dân Tộc và Giáo Hội.

Chúng con xin chân thành biết tất cả và từng Đức Cha yêu dấu và đáng kính mến của chúng con trong Hội Đồng Giám Mục Việt Nam về lòng dũng cảm và sự hiệp nhất sâu xa của Quý Đức Cha, về tấm lòng của Quý Đức Cha dành cho những nghèo hèn, bé nhỏ, bị bỏ rơi và bị áp bức.

Xin Quý Đức Cha cầu nguyện cho chúng con biết noi gương Quý Đức Cha.

Sài Gòn, 23-09-2008
Một tín hữu bé nhỏ không đáng nhắc tên, nói thay cho nhiều anh chị em.
N.T.T.

No comments: