VietCatholic News (Thứ Năm 11/09/2008 15:48)
THÁI BÌNH - Sau đây là Bài phỏng vấn Đức Cha F.X.Nguyễn Văn Sang, Giám mục giáo phận Thái Bình, do Nhóm truyền thông Giáo phận Thái Bình thực hiện sáng ngày 11.9.2008:
Nhóm phóng viên (PV) chúng tôi từ sáng sớm đã tranh thủ tới phòng Đức Giám Mục vì hôm nay ngài phải tiếp linh mục đoàn trong giáo phận đến tĩnh tâm hàng tháng và phải huấn dụ cho các ngài về một vài vấn đề cần thiết liên quan đến Phụng vụ và Giáo luật. Chúng tôi đến phòng Đức Cha giáo phận Thái Bình, gõ cửa rồi vào gặp Đức Cha Sang, nói lên ý định của chúng tôi như sau:
PV: “Thưa ĐC, con là PV trong ban truyền thông đến thăm ĐC và xin ĐC cho phép con được phỏng vấn mấy câu”. Ngài ân cần mời tôi ngồi ghế đối diện rồi nói với tôi:
ĐC: Anh muốn hỏi gì cứ việc hỏi.
PV: Hôm nay con thấy ĐC có vẻ hơi mệt và trong giọng nói cỏ đôi chút buồn phiền?
ĐC: Lớn tuổi rồi, mệt mỏi là chuyện thường tình. Còn buồn phiền vì thấy sự kiện nơi mảnh đất Dòng CCT giáo xứ Thái Hà đang có những căng thẳng và đọc trên các thông tin truyền thông thấy có một số người bị bắt bớ và khởi tố...
Đàng khác, các vị có thẩm quyền đê doạ sẽ xử lý những ai tới cầu nguyện tại mảnh đất đang bị tranh chấp và cũng sẽ xử lý theo pháp luật đối với những ai hiện diện trong các buổi cầu nguyện đó và vi phạm pháp luật, kích động giáo dân cầu nguyện trái phép. Kể cả những ai viết bài bày tỏ ý kiến, phân tích trái phải trên mạng, hay trên báo chí, truyền hình... cũng sẽ bị điều tra và xử lý... dù đó là nhân vật nào bất kỳ, Giám Mục hay linh mục, tu sĩ hay giáo dân...
PV: Vậy cá nhân ĐC có ý kiến gì không?
ĐC: Tôi có ý kiến là: “Xin chào tất cả mọi người, tôi sẽ đi tù...”
PV: Sao lại như thế, thưa ĐC?
ĐC: Vì trong số những tội phạm mà nhà nước kể ra ở trên, tôi thấy mình “đều phạm” cả. Ví dụ như tôi tham gia buổi cầu nguyện với giáo dân tại linh đài Đức Mẹ, tôi có cầu nguyện nhưng là để tuân giữ luật Chúa dạy: “Các con hãy cầu nguyện để khỏi sa chước cám dỗ”; và lời Thánh Phaolô cũng dạy phải cầu nguyện mọi nơi mọi lúc, và chính Đức Thánh Cha cũng dạy như vậy.
Đàng khác, tôi cầu nguyện trên mảnh đất DCCT xác nhận là đất thuộc quyền cha ông và luôn luôn thuộc về nhà dòng, hiện nay đang tranh chấp chưa ngã ngũ về đàng nào (bằng chứng là mảnh đất bỏ hoang mấy chục năm không có ai sử dụng...). Sắc lệnh tôn giáo cũng nói tới việc hoạt động đạo đức trong nhà thờ và ngoài khuôn viên nhà thờ. Chữ “khuôn viên” được hiểu là nhà của chức sắc, vườn hoa, tượng đài... hết thảy.
Điều này được chính Đức Tổng Giám Mục Giuse Ngô Quang Kiệt tuyên bố là cầu nguyện trên mảnh đất Thái Hà thuộc DCCT là không vi phạm luật pháp nào.
Chủ quan tôi nghĩ như vậy và lập trường của tôi được hàng ngàn hàng vạn giáo dân trong nước tán thành cũng như các vị chức sắc trong Giáo Hội mà đứng đầu là hầu hết các Giám Mục, Linh mục, nam nữ tu sĩ miền Bắc, miền Nam...Như chúng ta đã biết trong các thông tin mới đây, mọi người như vậy chẳng lẽ vi phạm pháp luật như một số người tuyên bố sẽ bị khởi tố ra toà và đi tù cả đám ư?
PV: Vậy còn tội thứ hai, thưa ĐC?
ĐC: Là dám viết bài kích động nhiều nơi, không gửi đến các báo chí trong nước mà tự ý tung lên mạng một cách trái phép. Đây là lý do chủ quan của tôi.
Nếu các bài viết của tôi và của một số anh em, không kể có một số bài hơi quá đáng mà tôi cũng không tán thành. Liệu khi gửi tới các cơ quan phát thanh truyền hình và báo chí nhà nước có được đăng tải nguyên vẹn hay không?
Tôi đã nói đến điểm này khi trích đăng những lời chân tình trong vietnamnet của hai nhà văn Nguyễn Quang Thiều và Trần Đăng Khoa cùng những bài phản hồi của các độc giả nói tới phải nói sự thật, lại còn xin nhà nước “xuống chiếu kêu gọi toàn dân nói sự thật”. Còn việc đưa các bài đó lên mạng, tôi chưa thấy ai đến nói với tôi là việc đó bị cấm. Bằng chứng là một số vị có trách nhiệm còn khen tặng tôi là bài viết của ĐC có ý tứ, mềm mỏng và dễ nghe...Đàng khác, tôi thường đưa lên mạng riêng của GP Thái Bình do những công ty có trách nhiệm bảo trợ một cách hợp pháp nhưng mở rộng để ai cũng đều có thể đọc và lấy tin tức đăng lại.
PV: Theo con nghĩ, có nhiều đấng nếu xét theo quan điểm của các vị có trách nhiệm thì tội còn nặng hơn ĐC, sao có thể bắt ĐC đi tù được!? Ví dụ như ĐHY J.B.Phạm Minh Mẫn ra cả một bức thư luân lưu nói về Thái Hà được coi là kích động; hoặc như Đức TGM Giusw Ngô Quang Kiệt không những bảo vệ những ai cầu nguyện ở Thái Hà là không vi phạm mà còn bị các báo chí nhà nước kết án là lập lờ, kích động, bất mãn... Còn các bài viết của ĐC, con thấy đều rất hoà nhã, chừng mực và làm đẹp lòng cả đôi bên, gây bầu không khí đối thoại rất cần thiết trong lúc này.
ĐC: Lạy Chúa tôi! Lạy Chúa tôi! Ai dám động đến hai Đức TGM đứng đầu hai Tổng giáo phận có tiếng trên thế giới và trong nước, một đàng là ĐHY độc nhất của Việt Nam, TGM Sài Gòn – nguyên phó chủ tịch HĐGMVN. Lời ngài là gang là thép, ngài lại vừa mới kết nghĩa GP Sài Gòn với Tổng GP Los Angeles bên Mỹ là giáo phận nhiều người biết đến, ngài có uy thế và tài cao chức trọng mà cả thế giới đều biết.
Còn Đức TGM Hà Nội hiện nay là tổng thư ký HĐGMVN đi công tác nước ngoài, luôn luôn tiếp khách Tây – Tàu đủ hạng đủ thứ, lại vừa sang Mỹ liên kết Tổng GP Hà Nội với giáo phận Orange ở Nam California.
Hai đấng đó chức cao quyền trọng, có thế giá trên thế giới. Còn tôi chỉ là một Giám Mục ở miền đồng quê nước mặn, tuổi cao sức yếu như con gián nằm trên chiếc đĩa “người ta hất đi lúc nào cũng được”. Song tôi nghĩ mình không làm chi nên tội với những lý do tôi đã trình bày ở trên. Còn hơn nữa, tôi đã tỏ ra là người thích đối thoại mềm mỏng, được cả trên lẫn dưới ưa thích... Mặc dầu có một số người trong và ngoài nước chụp cho tôi chiếc mũ như thân chính quyền, nhút nhát, lập lờ trong thái độ phải bày tỏ...
Nhưng biết đâu, tôi cứ chuẩn bị trước là hơn. Vậy tôi xin trịnh trọng tuyên bố: “Nếu tôi có phải đi tù, xin anh chị em cầu nguyện cho tôi và đừng tin vào tôi nữa như trường hợp của Đức TGM Nguyễn Kim Điền”. Tôi sợ rằng sau này có những văn bản hoặc những lời phát biểu sai sót gán cho tôi thì xin anh chị em đừng tin tôi như đã từng tin tôi ngày nay trong cuộc sống.
Mà có lẽ không cần đợi đến ngày những văn bản tuyên bố phát hành vì xét mình tôi từ đỉnh đầu đến gót chân, nơi nào cũng bệnh tật trầm trọng, nhất là ở tuổi 78 mắc nhiều bệnh tật như cao huyết áp, viêm xoang, răng rụng gần hết, viêm họng... đến thời kỳ cuối cùng phổi viêm, tim to, gan dính mỡ, dạ dày loét trầm trọng, ruột non ruột già đều viêm sưng nặng nề, chân tay đau nhức nhiều khi đi không được mà phải bò mới vào tới nhà vệ sinh. Chắc gì sống nổi trong tù thêm một ngày như chữ đã dạy “nhất nhật tại tù thiên thu tại ngoại” (một ngày ở trong tù bằng nghìn ngày ở bên ngoài).
Như vậy, nếu phải đi tù thì tôi phải thêm hai chữ T nữa là “Tù Tắc Tử” và thực hiện lời vịnh Kiều rằng “chữ Tù liền với chữ Tu một vần”.
PV: Chúng con cầu chúc Đức Cha sức khoẻ và chúng con hằng mong mỏi như Thánh Phêrô đã can ngăn Chúa Giêsu: “Chớ gì những sự ấy đừng xảy ra cho Thầy thì hơn”.
Sau cuộc phỏng vấn, tôi thấy Ngài lê bước bằng đôi chân đau nhức, đi xuống phòng họp huấn dụ cho linh mục đoàn đang có cuộc tĩnh tâm hang tháng tại Tòa Giám Mục Thái Bình.
Xin mọi người cầu nguyện cho Đức Giám Mục già cả của chúng ta được dọn mình xứng đáng đón nhận những hoàn cảnh tương lai do ý Chúa nhiệm mầu tiền định.
Ban thông tin Thái Bình
No comments:
Post a Comment